Phap 1 (danh tang cac ban Phap 1 yeu quy)
Tiep tuc chuong trinh Yearbook online cho tat ca cac ban 01-04 Ams yeu quy:)
Lan nay xin danh cho lop Phap 1:)
12 Pháp 1 - những điều thú vị
(mang tính truyền thống hoặc vừa được khám phá)
- Không hiểu sao, giờ mới khám phá ra lớp Pháp Liên quan tới thuỷ sản nhiều. Do sĩ số lớp giờ có đúng ba ba người. Thầy dạy toán luôn được gọi yêu đằng sau lưng là thầy Minh rùa (hay Mr Bình phương). À, còn một đứa tên là Ngọc, thường xuyên được gọi là ‘’Của quí của con trai’’ (nguyên nhân từ câu đố ‘’ Cái gì quí nhất của con trai?’’). Còn vài lí do nữa như một số đứa ăn cá hay bị hóc hay nhầm cá mập cùng họ với cá rô phi chắc cũng chẳng nên kể ra.
- Lịch sử trường Ams để lại một câu chắc nịch rằng: ‘’con gái lớp Pháp kiêu’’. Không biết hồi trước thế nào chứ P1 (01-04) nói khiêm tốn chắc chẳng được thế, nhưng vẫn thích được gọi là thế. Giả vờ nhé, kiêu nhất là Bá Linh hay Ngọc Anh đi (vì xinh nhất lớp mà lại), rồi P. Dung học như chơi mà lúc nào cũng được giải, hay Hiền và nhiều nhiều nữa hát hay dám lám hẳn mấy cái dạ hội Pháp ngữ? Tóm lại là khó mà không kiêu được phỏng?
- Lớp nào chả có vài trò ngố ngố? (vừa khoe đẹp ở trên thì cũng nên lộ xấu một tẹo), lớp Pháp cũng vậy. Phần lớn đứa nào cũng có 1 cuốn sổ nhỏ ghi lặt vặt, chép thơ, ghi lịch học thêm. Và phần lớn những cuốn sổ này mất tới hai ba trang để bọn trong lớp ghi: tặng fan , rồi kí roẹt tên mình một cái. Đứa nào không có sổ thì kí vô vở, chạy đâu cho thoát.
- Pháp1, vài đứa có nickname, đủ dùng và năm nào cũng tòi ra vài cái mới. Ví dụ như ‘’Dung chim cò’’- do hồi mới vào lớp 10, vẫn còn ngây thơ mặc quần chim cò loè loẹt đi học thêm à chưa lớn, Loan dê - đội mũ có in chữ D phía trước (không những vậy còn là người duy nhất của lớp vừa mới đây được ở bệnh viện chữa bệnh đau đầu do máu không lên não, bệnh tên dài quá, mọi người gọi ngắn gọn là ‘’Loan thần kinh’’). Ngọc khiếp lột - đơn giản vì từ khiếp lột phát âm quá hay và Ngọc không đủ dũng cảm (đánh nhau với những đứa đặt tên cho nó để) khước từ nó, Hà - nữ hoàng răng hô - răng nó thì không hô, nhưng do người đang gợi ý cảm tình nó (cùng lớp, tên ABC ) – nghe đâu cùng lúc lại có một người khác, tên XYZ gì đó hình như răng không bị hô, nên Hà buộc phải răng hô. ( tóm tắt lại chuyện tình củm này là ABC iu cả hai, Hà và XYZ, chẹp vấn đề TY này thì chả có gì nhưng qua vài cáii miệng trong lớp nên bị xuyên tạc phóng uế à quên phóng tác bừa bãi hết cả giấy rồi!). Hà còn bị gọi là Hà Ết (viết là Aids cũng được), vì trong danh sách lớp, tên nó đứng số 8 - (eight). Lynh béo thì chả có gì hiếm ở lớp cũng như ở trường, nhưng lại làm nhớ một kỉ niệm mới đây, khi cô Xuyến dạy Kĩ Nông (đứa nào láo toét cũng đặt nickname cho cô là mẹ Vượn chứ!) giảng: ‘’ nếu lợn béo quá, sẽ khó đẻ con’’, Lynh đã ‘’ á!’’ kinh hãi bởi sự liên tưởng khủng khiếp của mình.
- Hai năm đầu, lớp được cô Việt Hoa chủ nhiệm và dạy dỗ. Sau là cô Bảo chủ nhiệm. Bọn nó thường nói: ‘’Lớp P1 có cô Bờ thì lớp P2 có thầy Lờ’’. Thế là ai dù sau này thế nào cũng nhớ được thêm cả lớp P2 bên cạnh đồng khoá hồi ấy có thầy Liêm chủ nhiệm.
- Lớp có ít con trai quá, trước 6 giờ còn 5, do một đứa đã đi nước ngoài theo tiếng gọi của ông nói lắp Lênin: học, học nữa, học mãi.... Số còn lại, đẹp trai- không xinh trai thì đúng hơn, lại giỏi đàn, máy tính, đa tài nhất thì là Việt. Trông baby nhất là Hưng, baby đến độ thỉnh thoảng tôi tưởng mặt nó bịị ‘’đao’’- nhìn thì biết, tôi chả dám nói giảm. Ngoài ra còn có Trung ‘’dao phay’’, có tên này do đã quá căm ghét cảnh bị hỏi cạnh khoé: ‘’mày là Trung trâu hay Chung chó?’’. Còn Tú, trước khi vào lớp, cứ tưởng bở nó có họ hàng bên nước ngoài, chính xác là bên Nhật tại đôi mắt híp của nó, nó là người to nhất lớp, cái gì cũng to. Còn Hà, tương phản - mặt trái của Tú, gầy hơn tăm, khả năng nổi tiếng tràn trề nếu được lên TV trong chương trình ‘’Ma tuý và cộng đồng’’.
- P. 202, P1 học ở đó 2 năm, chỗ xó xỉnh của trường, đôi khi mưa là dột chả khác gì quần lưới. Lớp 11 thì như cách biệt với hầu hết nhân loại, lớp 12, nhà trường mở thêm một cầu thang nữa ở đó, mọi người đi qua đi lại nhiều hơn, điều đấy cũng gây một niềm hạnh phúc và tự hảo nho nhỏ của lớp khi được quan tâm hơn, lớp dường như trở thành một lục địa mới khám phá, một trung tâm kinh tế mới xây dựng, hay là một bãi rác mới vậy... Ở tầng hai, chỗ nhô ra, có một rặng hoa giấy mọc vô tội vạ, theo thời gian lớp P1 học ở đó, nó đã vĩnh viễn mất đi khả năng sinh đẻ do tình yêu vô bờ bến không đúng chỗ với nỗi thèm khát hoa, lũ con gái không kể xinh đẹp hay xấu xí đã vặt cho rặng hoa giấy đến vô sinh hoa thì thôi. Có lẽ, đó là một trong những tội ác tày trời mà chả ai bị trừng trị cả, đã bảo rặng hoa là mọc hoang mà... Chỉ có điều, nó không mọc nữa thì có thấy tiếc tiếc, vì giờ chưa hết năm học mà đã chẳng có cái gì để vặt cả... mà chắc một phần vì rặng hoa đó, và sự tĩnh lặng của khu đó nữa, mà lớp tôi đã xin trường vẫn học tiếp ở phòng này lớp 12.
- Định viết nữa, cho tròn 12 mục như 12 năm học hay hẳn 33 như sĩ số lớp nhưng lại thôi, chỉ sợ lẫn sang mục du lịch, góc kỉ niệm... Đành ngưng ở số 8 này, ‘’8 ngang’’- vô cùng, con số nhỏ nhưng mong gợi lại tình thương yêu và những kỉ niệm nhiều vô cùng vậy...
Thobongchipchipbimbim@
4 Comments:
Hom no Ba Linh sang cho tao choi, tiec la chi goi dien thoai duoc chu ko gap nhau duoc:(. The nen tao uu tien cho lop Phap bon may truoc day:D
may bat bang lop tao a` :D, vi su nghiep cao ca? nha' \:d/
uhm,cai bon lop Phap ne cung du hoc nhiu fai k may? nho Ams wa,nho ngay xua wa!ho`ho`!ne,co dinh lam ve lop Van cua tao k?co can tao cung cap tai lieu cho k?^_^
Yen tam, se den luot lop may, tao van day du tu lieu:D
Post a Comment
Subscribe to Post Comments [Atom]
<< Home